Suốt 18 năm, ai cũng mang trong mình một dong nho. Nó âm ỉ chảy trong hồn, nhớ mà ráng quên, không rứt ra được. Hễ đến ngày giỗ của mẹ Chờ, Thà lại trở về neo ghe ở bến sông cũ, mỏi mắt trông chồng ngóng con.

Sông có bao giờ cạn, lòng người có bao giờ nguôi thương nhớ? Sông vẫn chảy tức là phim dong nho vẫn chảy. Vở kết thúc bằng hình ảnh thằng Đợi (Hùng Thuận) nhận lại mẹ, quyết định đưa mẹ lên bờ nhưng ở một bến khác. Một cái kết làm đậm đà ý nghĩa mùa Vu lan năm nay.